top of page
Writer's pictureTessie

Thẩm Tinh Hồi Tự Sự - Hồi Ức Quang Liệp

Lại là giây phút quắn quéo của t khi đọc xong myth Lumiere mới của anh Thẩm 🥹🥹🥹 nên hãy cho phép t được #delulu trong giây lát. Cũng xin được mạn phép nhận ý kiến từ các Thẩm Phu Nhân luôn ạ để t ko quá bị OOC. Cám ơn các phu nhân đã dành thời gian đọc 🥹🥹❤️✨✨



✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨

Thẩm Tinh Hồi tự sự -

⭐️💫⭐️

Hồi Ức Quang Liệp

✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨


Khi vừa nhận được cuộc gọi từ người đạo diễn cho bộ phim “Ngày tận thế” sắp trình chiếu về tiểu sử của Quang Liệp, tôi đã bị hẫng ngay 1 nhịp vì nghĩ có khi nào mình đã bị phát hiện.

Mãi cho đến khi họ chỉ ngỏ lời mời tôi đến để tư vấn về các chiêu thức khi đánh Wanderer thì tôi mới được thở phào nhẹ nhõm.


Nhưng cũng chính nhờ điều đó mà tôi đã nghĩ ngay đến việc phải mời em tham gia vào đoàn làm phim. Chỉ cần nghĩ đến việc được ở cùng em mọi lúc mọi nơi, ngay cả khi làm việc tại phim trường cũng khiến tôi trở nên thích thú.

Nên tôi đã chấp nhận lời nhờ vả với một điều kiện, tôi muốn em cùng tham gia với tư cách là người quản lý và bạn đồng hành của tôi.


****************************


Buổi quay đã diễn ra được vài ngày nhưng ngày hôm nay là ngày đầu tiên em tới, nên tôi phải chuẩn bị một bất ngờ cho em.


Nhìn em loay hoay tìm kiếm tôi trong phim trường khiến tôi không thể không nở nụ cười mà muốn chọc em một lúc. Thế là tôi đã nhanh tay chộp lấy đạo cụ của quái Lemonette rồi bảo em đó là vai mà em cần phải diễn.


Nhìn vẻ mặt ngây thơ của em rồi tin tôi không điều kiện như thế thật khiến tôi muốn nựng mặt em mãi.


Chờ đến khi em kịp nhận ra trò đùa của tôi thì tôi cũng đã kịp thu thập đủ niềm vui cùng một đống hình dễ thương này của em rồi.


**************************


Thời tiết tại phim trường càng ngày càng xấu khiến tôi có dự cảm không lành, nên tôi đã liên lạc với Jenna và ngỏ ý với cổ là tôi muốn mọi người tăng cường cảnh giác bằng cách thiết lập nhóm để kịp thời đối phó trong trường hợp bất khả thi.


Khi Jenna hỏi tôi có muốn đồng hành với em không, tôi đã lưỡng lự.


Phạm vi của đợt tấn công này vẫn chưa xác định, thủ phạm cũng chưa được chứng thực, nên tôi không thể để em đi theo tôi được vì với một cô gái thông minh và liều lĩnh như em, em sẽ chọn theo tôi không ngần ngại.


Và đó cũng là lý do tôi không muốn để em ở cùng nhóm, nhất là những lúc nguy hiểm như thế này. Nên tôi đã từ chối lời đề xuất của Jenna và đề nghị việc tôi muốn hành động độc lập.


Dù sao thì đây cũng chỉ là phòng ngừa trước, và tôi không mong điều xấu nhất sẽ xảy ra.


*******************************


Đúng là ghét của nào thì trời cho của đó. Điều tồi tệ nhất cũng không chờ mà gặp.


Sau vụ việc Wanderers xuất hiện tại trường quay, tôi đã dự đoán ngay kẻ thủ phạm ở sau màn nên đã dồn hết thời gian trong 2 ngày lần tìm manh mối, cũng sẵn tay dọn dẹp bọn quái râu ria để chí ít ra sự việc cũng được lắng đọng.


Tôi biết khi không thấy tôi trong 2 ngày vừa rồi, em sẽ sinh nghi ngờ và sẽ muốn tôi giải thích cho em nhiều chuyện.


Nhưng em có biết, không phải vì tôi không muốn tâm sự cùng em, mà chỉ là tôi không muốn để em vướng vào nguy hiểm. Vì với tính cách liều lĩnh của mình giống tôi, em sẽ làm ra việc mà tôi có thể sẽ phải hối hận cả đời. Như cách đây rất lâu về trước…


Đó là lý do khi gặp em tại phòng đạo cụ, tôi không thể tìm ra được cái cớ nào hợp lý hơn, là việc cứ thản nhiên xem như không có chuyện gì xảy ra cả. Em cũng biết tôi thật không giỏi giấu em về những chuyện nghiêm túc như thế này.


Có đôi khi tôi đã nghĩ, ước gì em cũng được ngây thơ như những lần tôi chọc ghẹo em thì hay biết mấy. Nhưng em là như vậy, là người tôi yêu, nên tôi chỉ đành thở dài chấp nhận.

Có vẻ vì giận dỗi, nên lúc kéo tôi vào phòng đạo cụ, em đã lấy ngay chiếc mặt nạ của Quang Liệp ra mà muốn tôi mang cho em xem. Quả thật mỗi lần nhìn chiếc mặt nạ này mà tôi lại nhớ đến quãng thời gian “xấu hổ” đó. Nhưng nếu em muốn tôi mang, thì trước tiên em cũng phải trả “cái giá” gì chứ nhỉ?


****************************


Tôi bị phát hiện bởi bọn tay sai của Jasper trong lúc đang theo dõi kế hoạch của chúng. Quả thật đúng là xui xẻo.


Tôi đúng là bị gậy ông đập lưng ông khi gặp trúng bọn người, ngoài mặt thì nói chuyện lễ độ mà hành động thì cứ như chặt chém, y hệt như chính bản thân tôi.


Đang lúc nghĩ xem tôi nên phải làm gì, thì đột nhiên tiếng xe máy quen thuộc vang lên, và tôi đã mong là tôi vừa nghe nhầm.


Nhưng khi nhìn thấy em đang phóng thẳng xe đến rồi vươn tay bắt lấy tôi, tôi thật sự không diễn tả nỗi cảm xúc của mình khi đó. Bất ngờ? Ngạc nhiên? Hoang mang? Sợ hãi? Tôi cũng thật không rõ. Điều duy nhất tôi biết và nghĩ tới là phải tra hỏi xem tại sao em lại biết được tôi ở chỗ này.


Sau khi biết được là do em nhờ Jeremiah gắn thiết bị định vị vào áo tôi cách đây hai ngày trước, điều đầu tiên tôi thật muốn làm là về tính sổ cái người ăn không ngồi rồi mà rãnh rỗi sinh nông nổi kia.


Nhưng có lẽ, tôi sẽ tha cho cậu ta lần này vì dù sao cũng nhờ chuyện ngớ ngẩn cậu ta làm, mà tôi mới được một lần “nợ” em.


Nhưng do không có nhiều thời gian để tôi và em trò chuyện, và cũng vì tình thế đang còn nguy hiểm gấp rút, tôi đành phải hướng dẫn em đến nơi ở “bí mật”của mình, là “ngôi nhà tạm” của tôi trước khi gặp em.


Tôi không thể diễn tả cảm xúc của mình khi dẫn em tới nơi đây. Cứ như thể đây là thời khắc em được nhìn thấy một “tôi” mà em chưa bao giờ thấy, một “tôi” với đầy rẫy những tiếc nuối và trằn trọc.


Tôi biết em sẽ có nhiều câu hỏi, nhưng hãy tha thứ cho tôi, tôi vẫn chưa đủ dũng khí để trả lời em ngay bây giờ, vì còn rất nhiều điều tôi cần phải giải quyết, trước khi tiết lộ mọi chuyện cho em nghe. Và điều tôi cần phải làm giờ đây là được “nghỉ ngơi” tại Slepen Pod.


Thật xin lỗi vì tôi đã cố ý đánh lạc hướng em, và tôi cũng biết rằng em thấy được điều đó. Nhưng em quả là con người bao dung và rộng lượng với tôi vì dù đã biết rằng tôi đang nói dối, em vẫn chọn làm theo ý tôi. Thật xin lỗi em lần nữa, nhưng hãy để tôi được nghỉ ngơi trong giây lát…vì mắt tôi…không thể…chịu được nữa rồi…


********************************


Thứ đầu tiên chào đón tôi khi tôi thức dậy không phải là gương mặt lo lắng của em nhưng lại là tiếng chuông cảnh báo vì có Wanderer xuất hiện. Ngay tại khoảnh khắc không nhìn thấy bóng dáng em, tôi đã biết em đang ở đâu và điều đó khiến tôi cực kì sợ hãi.


Lại một lần nữa hay sao….


Trong cơn bàng hoàng của bản thân, tôi vận dụng hết khả năng có thể để dịch chuyển tốc hành, dù biết rằng làm như vậy thì sẽ tổn hại đến cơ thể và năng lực của tôi.


Nhưng không phải người ta hay nói vận tốc nhanh nhất chính là vận tốc ánh sáng sao? Vậy nếu không chạm kịp tới em, thì năng lực ánh sáng này của tôi đây còn có nghĩa lý gì?

Khi vừa đến nơi, thì chạm vào mắt tôi chính là cảnh tượng đổ nát. Tiếng người khóc thét, tiếng Wanderer lầm lì kêu la, tất cả đều là chướng ngại vật, vì tôi vẫn chưa tìm thấy em. Mãi cho đến khi trông thấy bóng người nhỏ bé đang ôm chầm lấy một bé trai và sắp bị Wanderer tấn công, tôi đã hành động ngay mà không suy nghĩ.


Mang lấy mặt nạ của cách đây 14 năm về trước, hãy để tôi được trở thành Quang Liệp một lần nữa mà xuất hiện trước mặt em, trở thành kị sĩ trắng của riêng em và bảo vệ em khỏi nguy hiểm.


***********************


Sau khi đã xác nhận là em được bình an, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, và cùng với đó là sự xuất hiện của cơn tức giận không tên.


Nhưng khi nhìn thấy em nở nụ cười rạng rỡ mà bảo với tôi rằng em đã may mắn ra sao khi được Quang Liệp cứu tận 2 lần, thì mọi sầu lo của tôi tan biến.


Em biết không, tôi mới là người được hưởng chúc phúc từ en khi cũng được vinh hạnh gặp lại em hơn cả 2 lần.


**********************************


Nói thật cho em hay, là dù tôi chấp nhận khoác lại chiếc áo choàng Quang Liệp xấu hổ, mà không màng đến mọi người xung quanh, không màng đến những lời xì xào bàn tán, hay ngay cả khả năng tôi là Quang Liệp bị phát hiện để có thể cứu em kịp thời, nhưng không có nghĩa là tôi muốn được mặc lại nó.


Ai là người đã nghĩ ra cái ý tưởng quái đản là hiệp sĩ thì phải mặc đồ màu mè để cứu người? Thật không thể hiểu nổi!


Nên đến khi nhìn thấy thùng đồ em vừa đặt chất chứa toàn những thứ quái đản của Quang Liệp, tôi thật sự rất muốn bỏ chạy.


Nhưng nhìn gương mặt nũng nịu phúng phính cùng cặp mắt cún con ẩn nước kia của em khiến tôi không biết làm sao phải đối phó.


Thôi, phóng lao thì phải theo lao vậy.


Nhưng chí ít ra khi tôi là người mặc, thì em phải khen là Thẩm Tinh Hồi đẹp, chứ ai lại đi khen Quang Liệp bao giờ? Bộ hắn ta có gì hơn tôi chăng?


Lúc nói về Quang Liệp thì đôi mắt em toả nắng, còn lúc nói về tôi thì chỉ toàn xấu xa với hung dữ?


Em đã quá coi thường tôi rồi.


Hãy đợi đến đêm nay đi.


Tôi sẽ không để em đi, khi tôi chưa được nghe câu trả lời thoả đáng.


Rằng người duy nhất mà em muốn chọn.

Chỉ có Thẩm Tinh Hồi.


✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨


PS: xin lũi cá con nhiều nhiều, t sẽ gáng vì anh mà delulu hết mức có thể 🫣🥹🌊🌊

1 view0 comments

コメント


Post: Blog2_Post
bottom of page